Những câu hỏi làm “lòi mặt chuột” một Tổng Bí!

Ông Tô Lâm lại nói về cái gọi là “người chính trực, trung thực và tử tế”. Luật sư Đặng Đình Mạnh đã đặt 14 câu hỏi. Vậy xin ông Tổng bí thư trả lời dùm:

Thứ nhất, “người chính trực, trung thực và tử tế” có phải là người ký văn bản mật hóa hồ sơ liên quan đến vụ bê bối mua bán AVG, một thương vụ bê bối hàng nghìn tỷ đồng, để che giấu hành vi vi phạm pháp luật? 

Thứ hai, “người chính trực, trung thực và tử tế” có phải là người trực tiếp chỉ đạo các hoạt động vi phạm luật pháp quốc tế nghiêm trọng như tổ chức bắt cóc Trịnh Xuân Thanh tại Đức và blogger Thái Văn Đường tại Thái Lan, bất chấp luật pháp nước sở tại và các công ước quốc tế mà Việt Nam đã ký kết? 

Thứ ba, “người chính trực, trung thực và tử tế” có phải là người chủ mưu trong vụ tấn công vào Đồng Tâm, với hơn 3000 cảnh sát vũ trang giết hại cụ Lê Đình Kình, người đã ngoài 80 tuổi. Cướp toàn bộ hồ sơ tranh chấp đất đai. Rồi còn khởi tố, bắt giam, xét xử bất công 29 dân làng Đồng Tâm? 

Thứ tư, “người chính trực, trung thực và tử tế” có phải là người sống xa hoa, vô cảm trước khổ đau của nhân dân. Hình ảnh ăn bò dát vàng tại một nhà hàng đắt đỏ ở Anh quốc được loan truyền đi khắp thế giới, trong bối cảnh đất nước vẫn đang đang oằn mình chống đại dịch COVID-19, hàng vạn người chết, hàng triệu người khốn khổ, đã trở thành biểu tượng của sự trơ tráo và đạo đức suy đồi nơi tầng lớp cầm quyền? 

Thứ năm, “người chính trực, trung thực và tử tế” có phải là người làm Bộ trưởng Công an vào thời kỳ đen tối nhất với các nhà hoạt động nhân quyền, phong trào xã hội dân sự, và bất kỳ ai dám cất tiếng nói độc lập. Hàng loạt tù nhân lương tâm như Phạm Đoan Trang, Phạm Chí Dũng, Nguyễn Tường Thụy, Lê Hữu Minh Tuấn, gia đình bà Cấn Thị Thêu, Trịnh Bá Phương, Trịnh Bá Tư… đã bị bắt giữ, truy tố và kết án bất công chỉ vì nói sự thật, thực hiện quyền công dân? 

Thứ sáu, “người chính trực, trung thực và tử tế” có phải là người khi đã trở thành Chủ Tịch nước và Tổng Bí thư, thì vẫn tiếp tục xem và sử dụng đồng bào mình đang là tù nhân chính trị như là những món hàng hóa để trao đổi lấy lợi ích chính trị với chính phủ nước ngoài? 

Đặng Đình mạnh