Bổ nhiệm Nhân sự “chủ chốt”, Đảng mất gì khi TBT Tô Lâm chơi trò thiếu minh bạch?

Trong bối cảnh Đại hội XIV của Đảng Cộng sản Việt Nam đang cận kề, vấn đề nhân sự lại đã và đang trở thành tâm điểm của dư luận. Tuy nhiên, điều gây tranh cãi không nằm ở việc ai được chọn mà là cách các nhân sự được chọn như thế nào? 

Theo giới quan sát, sự xuất hiện ngày càng dày đặc của các nhân sự có liên hệ chặt chẽ với Tổng Bí thư Tô Lâm, đặc biệt là những nhân vật đồng hương Hưng Yên đang đặt ra câu hỏi về tính minh bạch và sự chính danh trong công tác nhân sự.

Hai trường hợp bổ nhiệm âm thầm gần đây khiến công luận chú ý và gây tranh cãi, nhưng không hề có bất kỳ thông tin chính thức nào trên báo chí nhà nước không được xác nhận chính thức từ Bộ Công an.

Đó là việc Thiếu tướng Mai Hoàng được bổ nhiệm làm Giám đốc Công an TP.HCM, và cùng thời điểm, trên mạng xã hội lan truyền thông tin con trai ông Tô Lâm – ông Tô Long, được bổ nhiệm làm Cục trưởng Cục An ninh Đối ngoại. 

Theo giới quan sát, trong quá khứ, các quyết định bổ nhiệm tương tự luôn luôn được truyền thông nhà nước công bố đầy đủ. Do đó, việc “giấu nhẹm” lần này khiến dư luận không thể không nghi ngờ về sự minh bạch, và tính hợp pháp của các quyết định nhân sự cấp cao trong Bộ Công An.

Không khó để nhận thấy rằng, một loạt vị trí lãnh đạo quan trọng trong ngành công an và các địa phương chiến lược hiện nay đều do các nhân vật xuất thân từ Hưng Yên quê nhà của ông Tô Lâm nắm giữ. 

Các vị trí lãnh đạo của Bộ Công an từ Hà Nội, TP.HCM đến Thanh Hóa, là những địa bàn chính trị quan trọng và then chốt đều lần lượt rơi vào tay các tướng lĩnh có “quốc tịch” Bộ Hưng Yên.

Khi “người Hưng Yên” trở thành hiện tượng, và sự trỗi dậy của cái gọi là “Bộ Hưng Yên” đang khiến công luận đặt câu hỏi: Đây là kết quả của năng lực cá nhân, hay là sản phẩm của một chiến dịch “phe nhóm hóa quyền lực” của Tổng Bí thư Tô Lâm?

Theo giới phân tích, việc bổ nhiệm Nhân sự không minh bạch không chỉ làm mất niềm tin của công chúng, mà còn dẫn đến nguy cơ phân hóa, và gieo rắc sự hoài nghi trong chính nội bộ của Đảng. 

Khi các tướng lĩnh Công An có thực lực và uy tín như: Đinh Văn Nơi hay Nguyễn Sỹ Quang lần lượt bị “vắt chanh bỏ vỏ”, thì ngược lại những cái tên thân thuộc với Tổng Bí thư thì lại thăng tiến nhanh chóng một cách đáng ngờ.

Việc tập trung quyền lực theo lối “địa phương trị” của Tổng Bí thư Tô Lâm không chỉ đi ngược với nguyên tắc lãnh đạo tập thể của Đảng. Mà đó, còn là mồi lửa âm ỉ, dẫn đến sự rạn nứt nghiêm trọng nếu “phe ngoài cuộc” quyết định phản ứng.

Công luận thấy rằng, một Tổng Bí thư của đảng không nhất thiết phải là người được công chúng yêu mến tuyệt đối, nhưng bắt buộc người đứng đầu của Đảng phải đảm bảo sự chính danh và được tôn trọng. 

Tuy nhiên, trên thực tế khi công tác nhân sự “chủ chốt” lại được Tổng Bí thư tiến hành một cách âm thầm, thiếu minh bạch. Thì đây, là biểu hiện đạo đức và phẩm chất chính trị của Tổng Bí thư Tô Lâm ở dưới mức bình thường và khó có thể được chấp nhận.

Trong chính trị, không có gì nguy hiểm hơn việc người đứng đầu của đảng – tức Tổng Bí thư Tô Lâm bị đánh mất niềm tin vào sự công bằng và năng lực thực chất. 

Sự bất mãn tích tụ không chỉ từ phía nhân dân mà cả trong đội ngũ cán bộ lãnh đạo – những người cảm thấy mình bị gạt ra ngoài vì không nằm trong “vòng tròn thân cận” của ông Tô Lâm.

Trong bối cảnh Đảng CSVN đang ráo riết chuẩn bị cho Đại hội Đảng lần thứ 14, do đó, Tổng Bí thư Tô Lâm cần sớm sửa đổi thái độ của mình trong công tác cán bộ. Cần minh bạch hóa, công khai hóa và đặt tiêu chí năng lực lên trên mọi mối quan hệ cá nhân hay đồng hương.

Bởi nếu không, điều mà Đảng CSVN sẽ mất đi không chỉ là vài tướng lĩnh Công An có tài năng, mà là sẽ mất cả lòng tin của nhân dân và sự đoàn kết chính trị trong nội bộ là nền tảng duy nhất giúp cho đảng duy trì được quyền lực lâu dài.

Trà My – Thoibao.de